Nam ca sĩ thu hút sự chú ý của khán giả khi tái xuất trong đêm nhạc vào cuối tháng 4 tại TP.HCM. Nhân dịp này, Ánh Tuyết nói về quan niệm sống sau thời gian vắng bóng trong làng nhạc.
– Từng hoạt động trong làng ca nhạc từ Nam ra Bắc, vì sao ông chọn sống ở Hội An ở tuổi 62?
– Tôi thích sự yên bình, thôn quê. Với tôi, người ta sống với nhau giàu tình người, dù có bao nhiêu tiền cũng không sao. Ngay cả khi có dịp ăn hải sản, tôi vẫn thích cơm trắng muối vừng.
Vợ chồng tôi rời TP.HCM vào Hội An từ nhiều năm trước vì muốn sống một cuộc sống gần gũi với thiên nhiên. Hàng ngày mọi thứ cứ diễn ra bình yên trong ngôi nhà có khu vườn tự thiết kế, tự trồng hoa, rau, thảo mộc và cây ăn trái. Tôi làm nông dân, xới đất, tưới nước, bón phân.
Tôi yêu động vật, hiện trong nhà đang nuôi gà, vịt, ngan, chó, mỗi con đều có tên riêng như si, muối, tiêu, tỏi, gừng. Nhiều năm trước, tôi nuôi một con lợn Black Joe chưa đầy một ký, bây giờ nó đã nặng 300 ký. Chăm sóc thú cưng tuy mệt nhưng vui. Mỗi sáng thức dậy, bên tai tôi nghe đủ âm thanh, tiếng thú quấn quanh chân, tôi thấy yêu đời lắm.
Rời TP.HCM về Hội An, vợ chồng tôi hình thành thói quen đi bộ. Chồng có thêm thú vui đi cà phê với bạn bè. Tôi cũng có một nhóm bạn, thỉnh thoảng tụ tập ca hát, kể chuyện tiếu lâm, nấu món Quảng, khiêu vũ.
* Ánh Tuyết chăm sóc thú cưng trong vườn
Ánh Tuyết chơi với lợn, gà tại một nhà vườn ở Hội An. Băng hình: Nhân vật được cung cấp
– Trải qua hàng chục cuộc phẫu thuật, sức khỏe hiện tại của anh thế nào?
– Ba lần mổ thoát vị đĩa đệm, thoái hóa cột sống, giờ trong người tôi mang rất nhiều đinh, nẹp và một số bệnh lặt vặt. Cuộc phẫu thuật đó khiến tôi lo lắng. Bây giờ muốn ra khỏi nhà, đứng trên sân khấu tôi phải uống thuốc giảm đau mới có thể ngồi lâu nhưng bác sĩ khuyên tôi không nên lạm dụng.
Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ thôi lạc quan trong cuộc sống. Tôi thích sống đơn giản, ngừng phàn nàn hay lo lắng cho người khác. Tôi coi sự sống – chết ở đời này rất nhẹ nhàng, là quy luật tự nhiên không thể chối cãi. Ngày mai có thể tôi không còn trên đời, nhưng sống hôm nay phải trân trọng từng phút giây. Tôi biết ơn vì tôi có thể nghĩ như vậy để sống và vượt qua những khó khăn gian khổ của cuộc đời.

Ánh Tuyết tìm thấy nhiều niềm vui tuổi già bên động vật.
– Anh thường hoài niệm về điều gì trong quá khứ?
– Tôi không còn quá đặt nặng việc chạy show kiếm tiền như trước, cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình đủ đầy. Phần nữa, hiện tại sức khỏe của tôi không cho phép đi xa. Đôi khi, tôi nhận lời một sự kiện kỷ niệm, một đêm nhạc của những đồng nghiệp thân thiết. Điều quan trọng với tôi là được đi hát vui vẻ chứ không phải nhận lương cao.
Gần đây, tôi rùng mình khi xem lại các video biểu diễn từ gần 30 năm trước. Giọng hát của tôi ngày xưa có sự trong trẻo, rõ ràng của đam mê. Cho đến hôm nay, tôi rất vui vì mình đã giữ được tinh thần đó. Mỗi khi đứng trước khán giả, tôi luôn mượn lời ca của nhạc sĩ để nói lên cảm xúc của chính mình, dùng kinh nghiệm sống của mình để giải thích, đến gần người nghe. Tôi đã trải qua một cuộc sống khốn khổ từ khi còn nhỏ, từng gánh gạo ra chợ, bến đò để kiếm sống, bán những lát dưa hấu, thuốc lá và chuối. Tất cả là vốn sống, dạy tôi trưởng thành hơn, biết hát những bản tình ca nhiều hơn.
Ánh Tuyết hát “Trương Chi” (Văn Cao) trong đêm nhạc 1997 tại TP.HCM. Băng hình: Phim Phương Nam
– Ở tuổi 62, ông còn cảm nhận thế nào về âm nhạc?
– Tôi đi nghệ thuật một mình, không có ai nâng đỡ. Tôi luôn sống vì gia đình nên đã chấp nhận hi sinh chứ không thực hiện ước mơ của mình. Nếu ngày xưa tôi biết sống cá nhân hơn, quyết liệt theo đuổi đam mê của mình thì có lẽ sự nghiệp của tôi đã không đơn thuần như thế này. Chồng tôi còn bảo “giá như vợ tôi sinh ra ở nơi khác, có giọng hát này thì cuộc đời còn hạnh phúc gấp nhiều lần”.
Tuy nhiên, cuộc sống luôn có quy luật bù trừ, được cái này thì sẽ mất cái kia. Nếu bị lo toan mọi thứ, không có cơ hội trải nghiệm cuộc sống thì sao, có lẽ Ánh Tuyết bây giờ sẽ trở nên tự mãn, chua ngoa. Với tôi, sự đánh đổi nào cũng xứng đáng. Tôi giờ đã có mái ấm hạnh phúc, được khán giả yêu thương là hạnh phúc rồi.
Tôi chỉ tiếc khi cuộc sống đã ổn định, muốn quay lại làm những gì ngày xưa không thể làm được, sức khỏe không còn cho phép. Tuy nhiên, tôi vẫn sẽ hát, cho đến khi không còn chút sức lực nào. Tôi đang ấp ủ thực hiện một album gồm những ca khúc mà tôi đã thể hiện như một di sản về giọng hát, để lại cho người yêu nhạc và thế hệ sau.
Ánh Tuyết hát “Vạn dặm xa” (Trịnh Công Sơn) trong đêm nhạc của Kyo York, tối 23/4 tại TP HCM. Băng hình: Hoàng Dũng
– Mối bận tâm lớn nhất của anh lúc này là gì?
– Cuộc sống hưởng thụ nhưng vợ chồng tôi luôn quan tâm, lo lắng cho cậu con trai duy nhất. Con trai tôi làm việc ở Hy Lạp và sẽ sớm quay lại Paris. Lần gần đây nhất tôi về quê là vào dịp Tết Nguyên đán. Tôi thường giữ liên lạc với các con tôi qua các cuộc gọi trực tuyến. Trước đây, tôi không tâm sự hay thổ lộ nhiều với mẹ. Gần đây tôi trưởng thành hơn, đã có lúc một tin nhắn đơn giản “anh nhớ em” cũng khiến tôi cảm động.
Vợ chồng tôi quen cuộc sống bình lặng nên không muốn định cư nước ngoài. Tôi muốn các con về nước sinh sống nhưng có vẻ khó vì tôi nghĩ giới trẻ khác thế hệ trước, sẽ ưu tiên phát triển sự nghiệp. Tôi tôn trọng mọi quyết định của con tôi. Ở tuổi này, dù rất muốn có cháu nhưng tôi không hề tạo áp lực cho cô ấy.
Ánh Tuyết hạnh phúc bên chồng Pháp vào năm 2021. Video: Vũ Thịnh – Thái Bảo
Tấn Cao